Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

Ai? Tôi!

Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng 
Chỉ một đêm, còn sống có 30 
Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó? 
Tôi! 

Tôi - người viết những câu thơ cổ võ 
Ca tụng người không tiếc mạng mình 
trong mọi cuộc xung phong. 
Một trong ba mươi người kia ở mặt trận về sau mười năm 
Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ

Quán treo huân chương đầy, mọi cỡ, 
Chả huân chương nào nuôi được người lính cũ! 
Ai chịu trách nhiệm vậy? 
Lại chính là tôi!

Người lính cần một câu thơ giải đáp về đời, 
Tôi ú ớ. 
Người ấy nhắc những câu thơ tôi làm người ấy xung phong 
Mà tôi xấu hổ. 
Tôi chưa có câu thơ nào hôm nay 
Giúp người ấy nuôi đàn con nhỏ 
Giữa buồn tủi chua cay vẫn có thể cười.





ảnh: Mạng

1987
(Mới ở dạng phác thảo - rút trong Di cảo thơ Chế Lan Viên tập 1 - NXB Thuận Hóa - 1992)

Chú tiểu


Chùa Hương. Rơi đầy sân
Hoa gạo đỏ.
Chú tiểu giã từ chuông mõ
Đi tòng quân
Đến các chiến trường
Không có mùi hương
Và thạch nhũ,
Không có hoa gạo son
Và chuông chùa tín mộ
Chỉ có xác người đỏ lòm máu đỏ
Không người chôn
Trong năm ô cuộc đời
Phật từng qua
Đấy là ô Cửa Tử.
Chú tiểu xuất gia
Đi về ô đó
Vì ta.
1988
(Mới ở dạng phác thảo – rút trong Di cảo thơ Chế Lan Viên, tập 3, NXB Thuận Hóa 1996)

ảnh: Không gian đọc, mạng.